Thứ Tư, 14 tháng 5, 2014
SƯƠNG KHÓI HOÀNG HÔN ...
Thả hồn vào cõi mù sương
Chiều hoàng hôn tím vô thường không gian
Mây cao nhạt xám rong loang
Tà huy bóng nắng võ vàng sắc cam
Núi im mầu thẫm xanh chàm
Ảo mờ bụi khói sương lam ướt đầm
Ánh đèn lấp lánh xa xăm
Lối đi chốn ấy dâu tằm từ xưa
Gió ngàn dội núi vẳng đưa
Lung linh bóng khói cuối mùa xuân đi
Mái nhà lay động thầm thì
Gót chân sũng ướt lối đi dặm ngàn
Thềm hoa trắng nở nhung trang
Mầu xanh của lá đăng đàn nhụy hương
Bon chen qua mấy cung đường
Dừng chân liễu ngõ hoa tường mỗi khi
Nhạt nhòa sương khói vân vi
Lặng yên mà vọng bất chì ngàn mai
Hoàng hôn nhuốm sắc liêu trai
Gởi hương theo gió quan hoài đỗ quyên
Thềm hoa trắng nở cài duyên
Vào trang tình sử cuối miền vọng ru
Kể từ lỏng phím nhàn du
Cứ chân chất với phong thu âm vần
Thay hài đổi mấy bàn chân
Để chan chứa hết những lần nhàn du ...
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Trả lờiXóaTHANH BÌNH MÂY NƯỚC
Trời Đất gặp nhau cảnh thắm tình
Ngàn Năm hy hữu Nước Mây trong
Thấp thoáng Thuyền Ai đang thả Lưới
Gió mát Tre xanh Làng yên ắng
Phong cảnh như mơ thật thanh bình
,,,,,,,,,T.v. Khẩn,,,,,,,,,
Nhận xét này đã bị tác giả xóa.
Xóa