Thứ Năm, 22 tháng 5, 2014
TỒN TẠI MỘT CHÂN DUNG ...
Đây góc cạnh của hồn thiêng dân tộc
Cứ triền miên rả rích chảy khôn nguôi
Dù hải hồ theo gót bước ngược xuôi
Vẫn khắc khoải bên lòng bao da diết
Mái ngói cong lên một thời ưu việt
Dù phong rêu dày cộm mấy cung đàng
Trong nắng phai trầm tích sự hiên ngang
Của tầm vóc trên quê hương văn vật
Trong im lặng mặn mà trôi giọt mật
Cái văn phong cứ tồn tại âm thầm
Giữa khuôn viên cây lá đã hòa âm
Trong giềng mối của làng quê hương ước
Bóng cây cao gắn liền muôn thuở trước
Cây đa nào cũng bên cạnh đình làng
Chồi nhánh gie ra tầm vóc chứa chan
Bản sắc của bốn ngàn năm văn hiến
Sự kiến trúc kiêu kỳ làm vinh hiển
Những bàn chân thị hiện một quyền uy
Và mép bờ khoa bảng của từ khi
Bút và mực nêu cao gương nhân bản
Đình của làng không mỏi mòn năm tháng
Cứ đi vào dòng chảy để vươn lên
Chứng tích xưa là tạo dựng móng nền
Để vững chắc bao cuộc kỳ biến đổi .
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]