Thứ Tư, 7 tháng 5, 2014
ĐỈNH CAO CỦA NGỌN THÁP ...
Không thể đếm cho dù bằng hình thức
Như thế nào đi nữa cũng không mong
Từng hạt phơi trong nắng nhụy hương nồng
Mà vạch nối kéo dài theo Châu lục
Người nông dân nâng tầm môi sáo trúc
Tiếng du dương âm vọng đến ngàn đời
Oằn đôi vai nhễ nhại giọt mồ hôi
Để tầng tháp càng cao tầm hạt lúa
Ánh nắng cháy những hào quang nhảy múa
Thấu kính trong mang bảy sắc cầu vồng
Chiếc nón quê hương góc cạnh mặn nồng
Ôm mái tóc muôn đời cô gái Việt
Sự tần tảo là dòng trôi chảy xiết
Nối sông Tiền sông Hậu nặng phù sa
Để đồng bằng giữ mãi nét gấm hoa
Hạt gạo trắng vóc Thăng Long chắp cánh
Dưới bầu trời nắng oi nồng lanh lảnh
Cuối chân mây mầu trắng vị tinh khôi
Cái âm vang từng giọt , giọt mồ hôi
Về nơi đó cùng hợp lưu vẻ đẹp
Gom lại đây như là bao quyền phép
Sự tồn vong từ cái thuở cội nguồn
Gót chân sen dầm dãi những ruộng bùn
Vẫn hồng đỏ một lối đi vĩnh cửu .
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]