ĐƯỜNG TRẦN PHÚ - NHA TRANG . Con đường ấy đưa ta về hong kén Để tơ tằm nồng ấm gót chân đi Nắng hạ ơi ! thức dậy để làm gì ? Cho sóng nước ngàn khơi đầy quyến dụ Núi ở đó với mây ngời thủy tú Như đang phơi mầu cẩm ngọc kiêu kỳ Hàng dừa trong gió biển gọi thầm thì Cho giây phút tao đàn qua nhịp thở Bóng người đi âm thầm giăng lá trở Thảng hoặc mà bật dậy mối tư lương Cứ khôn nguôi giờ tĩnh lặng vô thường Đo tầng bậc của cạn nguồn giao cảm Dặm quan tái đã nặng đầy bụi bám Mà chân như đôi tim gọi chân trời Như hôm nào cùng đợi ngắm sao rơi Chùng giây phút men lòng dâng ngào ngạt Công viên đứng ngoài trời không bóng mát Hoa - hương thầm - cứ xê dịch không gian Một cõi phù sinh xóa kín tơ đàn Đang dìu dặt tiêu thiều mà rộn rã Giây phút mỏng quây quần trong nắng hạ Mà lê thê giây phút đã đong đầy Mầu xanh nào ươm sắc để hôm nay Đã gõ thức tư duy và giai điệu Dòng chảy qua đi cơ hồ nũng nịu Theo thể thơ lạ lẫm chuỗi âm vần Vẫn ngát trời sóng biển vỗ hòa âm Cô đọng lại mầm hạt nhân văn vật . |
Thứ Năm, 18 tháng 7, 2013
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]