HOÀNG HÔN TRÊN SÔNG QUÊ ... Xuống thấp mặt trời cuối nẻo xa Nhuộm mầu vân cẩu những tơ hoa Và dường dáng ấy - trăng mờ lạc Trong bóng mây đen để gọi là ? Mặt nước lùm cây gắn bó nhau Trải bao thổn thức với cơ cầu Cứ vươn lên để bền tơ tóc Cùng nước dòng sông mấy cạn sâu Ru gió gợn từng lượn sóng xao Đan lên dòng nước phách ly tao Mà dường khúc nhạc đang ru nhẹ Cứ khẽ khàng trôi đến chốn nào ? Soi bóng mặt trời theo dáng trôi Vào trong dòng nước rất xa xôi Gần như dịu vợi mà cô lắng ! Thanh thoát không gian một khoảng trời Nghệ thuật tự nhiên của nhiệm mầu Trời cao mây kéo rọi dòng sâu Trăng mờ lạc bóng vào vô tưởng Điểm xuyết phút giây mấy dãi dầu Trước cảnh sinh tình nhả ngọc thơ Phun châu cho thỏa cuộc đôi bờ Bên thềm ngoạn cảnh bay hương vị Cho một ngày đi nặng tóc tơ . |
Thứ Năm, 11 tháng 7, 2013
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]