MỘT CÕI THIÊNG LIÊNG ... Tính quan tái thì xa xôi biết mấy Mà quan hà thì khoảnh khắc thời gian Sợi tơ bay sương khói suốt chặng đàng Cứ thảng hoặc như là trong điệp mộng Một ngày đẹp nhẹ cánh buồm phong tống Ngôi đền thiêng lộng gió ở bên trời Mái phong rêu hiệu ứng giải đường ngôi Thời đương đại trầm tư cho hoài cổ Cây hong nắng bên biển xanh cuồng nộ Sóng muôn trùng gầm thét vỗ triền xanh Ở không gian thiền tịnh vẫn tơ mành Một thực cảnh nằm ngoài " dư địa chí " Đường chim bay hẳn dặm ngàn thiên lý Cứ đặc thù hồn hậu một đền thiêng Mây xa xôi mầu trắng lẫn lam tuyền Ôm mặt biển để nhọc nhằn đôi mắt Biển xao động lượn sóng dồn khoan nhặt Mầu xanh nồng thức dậy gót chân xa Sự thiêng liêng sự dao động hài hòa Làm bung vỡ cái bậc thềm du lịch Cứ tồn tại theo chiều dài điển tích Mà thanh thu những nét dáng u trầm Gót chân vể là tiếng gọi hồi âm Sự hiện hữu trên linh trình du khảo Thơ dừng lại để vo tròn diện mạo Cuộc ruổi rong ấm lạnh giữa phương trời Mà cạn nguồn giao cảm sợi tơ rơi Trên gót bước trải dài âm vận tứ . |
Thứ Sáu, 19 tháng 7, 2013
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]