ĐỈNH LANGBIANG... Dưới ấy là đâu những xóm nhà Mới vừa tan hết bóng sương pha Dễ chừng nắng sớm chưa nồng lắm Nên vẫn còn vương chút nhạt nhòa Ở tận đàng kia mấy ngọn đồi Còn mờ cái lạnh chút xa xôi Thoáng trong hơi gió âm âm rét Như để tư lương một khoảng trời Mây trắng đang bay trải dặm ngàn Trời xanh ngọc bích - thẹn dung nhan Quê hương xứ nhớ êm đềm quá Ánh nắng bình minh thức trễ tràn Nắng trải một mầu của vấn vương Se se cái lạnh kín cung đường Hình như trong gót chân leo dốc Lên đỉnh Langbiang dệt thụy tường Cành lá vu vơ ấm nắng mai Vươn lên như đón sắc trang đài Lá vàng vẫn đẹp bên cành cọc Giữa phút dường như cứ kéo dài Bản nhạc ngày xưa vọng rất xa Trong hơi sương lạnh nhạt âm ba Chỉ còn ẩn hiện theo thang bậc Của gió xoay chiều ru thiết tha Im lặng để cho rót cạn lòng Âm vần gõ thức giữa ngày rong Đỉnh trời xao xác bàn tay ấm Đà Lạt gần như khép kín vòng Chưa hết sương mờ trên mái sương Mà đang rộn rã sắc nghê thường Trong dòng tư tưởng buồng tim cộng Hưởng một không gian ấm cửu trường . |
Thứ Hai, 15 tháng 7, 2013
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]