MỘT THOÁNG TÂY HỒ ... " Tây Hồ hoa uyển tận thành hư " Lời của ngày xưa bút Tố Như Nay đến ngỡ ngàng trong cảnh trí Không làm sao tả hết ngôn từ Nhạt trời tơ mỏng những làn mây Trong gió bình minh gieo rắc cây Và nắng nhạt mầu vàng rung cảm Ru rong theo gió vị vơi đầy Mặt hồ đan dệt sóng mơn man Trong vắt mầu xanh suốt chứa chan Cho khách nhàn du thầm bỡ ngỡ Chút Tiên rơi rụng xuống trần hoàn Liễu buông hoa nở đỏ chen hồng Giao cảm tơ mành giữa gió rong Trong nắng khẽ khàng bao nụ biếc Dường bao trong ấy nhụy hương nồng Nhịp cầu tự cổ đứng hoằng khai Vóc dáng ngàn năm vẫn miệt mài Chấm phá rêu phong ngày tháng cũ Tiểu Thanh hằn gót ấy chưa phai Dòng thơ đọc lại thấy nao nao Nặng gót phiêu du phút cuộn trào Dòng nước Tây Hồ hoen liễu hạnh Vòng tay xiết chặt khúc ly tao Mây trời , cây , nước dịu mầu xanh Hồng đỏ mầu hoa kết liễu mành Gởi gió đưa hương về cảnh cựu Vần thơ lai láng khắc cầm canh . |
Thứ Ba, 30 tháng 7, 2013
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]