BA BỂ MÙ SƯƠNG ... Dòng nước ngừng trôi không chảy sao ? Nơi đây cực Bắc lại vùng cao Âm thầm bóng dáng ngàn năm ấy Mời gót nhàn du xẻ lối vào Ba Bể nghe như của biển khơi Mà không - dòng chảy ấy phân ngôi Để cho tiếng gọi muôn đời đó Có chút trầm tư riêng mỗi người Đỉnh núi nhấp nhô những bậc tầng Còn mờ sương sớm lẫn phong vân Như đang lắng lại thời gian để Cho khách du nhàn nhẹ gót chân Chấm phá theo dòng những bóng cây Tọa nhiên năm tháng giữa vơi đầy Phong hồ là đó dòng tơ liễu Để mặn mòi thêm phút đắm say Cứ mãi bên bờ cây cổ sinh Đan chen chủng loại kín thân hình Làm nên quần thể hoang sơ ấy Trên chặng đường đi gối lộ trình Trời cũng xa xôi ướm bóng mây Như đang giăng mắc để bao vây Một vùng Ba Bể thêm tơ lụa Thêm bước chân xa đến chốn này Thơ dệt theo men gió thuận chiều Một ngày rong ruổi khẽ khàng theo Làn hương nồng ấm đang ru nhẹ Qua mấy không gian mấy núi đèo . |
Thứ Sáu, 12 tháng 7, 2013
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]