Chủ Nhật, 21 tháng 7, 2013
THEO LỐI VÀNG THU ...
Bài thơ ấy nai vàng đi trên lá
Thu bây giờ em sương khói không gian
Nét thiên thâu dao động nhịp cung đàn
Nghe trong gió tiếng lá vàng xào xạc
Khoảng lá xanh bậc thềm đang man mác
Những đường cong huyễn hoặc bước thời gian
Mái tóc huyền mơ , trầm mặc tơ loan
Và ánh mắt chùng sâu vào vô thức
Khoảng nhỏ thôi mà tựa là vô cực
Giữa nhân trần bung vỡ giấc mơ tiên
Cứ thoảng đưa nhịp rung động diệu hiền
Làm tỉnh giấc cả khu rừng ngơ ngác
Im lặng quá mà như cao khúc hát
Lá vàng xuyên nơi đó gót chân thu
Tà trắng là bay đường nét đoan nhu
Cả dung mạo của cái gì đẹp nhất
Thơ ghi vội e sợ rằng đánh mất
Chút tinh khôi trong hơi thở căng đầy
Lối đi về vàng lá những thân cây
Buổi thu nhớ cội nguồn xưa ngày ấy .
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]