SÓNG BẠC ĐẦU ... Muôn thuở là em vẫn bạc đầu Từ ngàn khơi ấy cứ đua nhau Lặng thầm hôn vội lên thềm cát Để dấu môi hôn sắc nhiệm mầu Ồ phải , hoa vân ấy bước chân Buổi mai biển đẹp nước trong ngần Ầm ào theo gió ngàn con sóng Rượt bắt vào bờ - hương ái ân Đầu bạc pha lê trắng nẻo đường Mảnh hồn trong ấy gọi mười phương Và hồn nhiên vẫn là con sóng Cứ sáng lên theo dáng liễu tường Không gợn bùn nhơ giữa đại dương Cho dù vạn lối cứ tơ vương Vẫn khoe mầu trắng pha lê ấy Từ thuở ngàn xưa đến cuối đường Rặng núi ngoài kia kéo thẳng hàng Dập dồi sóng nước dấu hằn loang Phân ngôi cái đẹp trời và biển Cho gió đưa mây trắng dặm ngàn Kiều diễm là đây biển nước xanh Sóng xô đầu bạc khép khung thành Lối vào đầy ắp bao nhiêu sóng Để lúc đi ra rất liễu mành Ta viết bài thơ sóng bạc đầu Bên thềm cát ấy ngọc và châu Cứ lung linh sóng xuôi chiều gió Vào đến nơi nào đi đến đâu ? |
Thứ Bảy, 13 tháng 7, 2013
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]