BIỂN - MÂY - TRỜI ... Không lạ lắm với biển trời mây núi Và phiêu bồng ánh nắng hạ ru rong Chút hanh hao bật dậy mấy cơ vòng Thềm cát chạy đường cánh cung trắng sóng Núi sắc cạnh cái mầu xanh mô phỏng Như trong tranh một buổi gót băng ngàn Dừa vươn lên trong rừng rậm tân toan Để quang hợp tồn sinh sôi thực vật Bóng in xuống hoa văn nhòa mặt đất Thấy rung theo chiều gió tự ngàn khơi Đá sỏi rong rêu mờ nhạt chân người Trong lặng lẽ băng tần gom quần thể Mây vần vũ trên cao dường như thể Cho sắc trời xanh ấy rộn qua mi Tiếng thở khẽ khàng trầm mặc từ khi Có mầu trắng bạc đầu sườn non vỗ Không còn thuở bon chen vào hoạn lộ Mà đương thời là hong ấm vòng tay Viết thành thơ rong ruổi của hôm nay Vào tâm thức cho sử thi tản mạn . |
Thứ Năm, 18 tháng 7, 2013
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]