XANH MẦU HỒ BA BỂ ... Xin cảm tạ muôn loài trong vũ trụ Đã cho ta dìu dặt những âm vần Giữa thiên nhiên thanh thản gót trong ngần Để tròn trĩnh cuộc tình thời cuối cuộc Núi non xanh cái mầu xanh nhung mượt Trải ven sườn cho đến cuối non cao Để ru thơ theo dòng thác ầm ào Dòng tơ nõn xa đưa thành cung bậc Nước biếc ơi ! một chân dung văn vật Kéo hồn thiêng giai điệu vỗ đôi bờ Thấm ruộng đồng căng gié lúa ấm no Vùng cực Bắc của quê hương lụa gấm Cây đứng giữa đồng giao thoa hơi ấm Gót nhàn du dừng lại để tình nồng Tiết tấu ra từ hương nội cỏ đồng Mà nhất định đặc thù men vị nhụy Theo dòng trôi gót chân mòn cam chỉ Vỡ òa ra một diện mạo thân thương Cứ khôn nguôi qua tất cả chặng đường Cái nét đẹp của ngàn năm văn hiến Dù định luật theo thời gian dịch chuyển Không lãng quên trong bộ nhớ thần kinh Dòng thơ ơi ! viết tất cả quê mình Dáng mềm mại thuần nhu hình chữ S Cũng có lẽ không bao giờ chấm hết Đường phong thu kéo vạch nối thần kỳ Lại mỗi ngày cùng vác bút ra đi Vòng tay ấm hai buồng tim son sắt . |
Thứ Ba, 25 tháng 6, 2013
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]