CHIỀU HOANG DẠI ... Của không gian hoàng hôn chiều cuối hạ Mây sô bồ che gần khắp mọi nơi Như làn sương mỏng ấy dệt tơ rơi Làm trầm xuống những tâm hồn thoáng đạt Hoa vẫn nở vương mầu vàng , tím nhạt Mà như là lạc lỏng ngoại nhân sinh Cây cỏ cũng xanh tự tại yên bình Cái góc độ hoang sơ mà dìu dặt Cây trụi lá sau mùa hè nắng gắt Vẫn vô tư một vóc dáng cơ hồ Cùng tháng ngày tồn tại đếm hư vô Trong hoang lạnh , trong xa xôi diệu vợi Núi trong mây cạn nguồn là mong đợi Một mùa hoa phủ khoác lại mầu xanh Ánh nắng tà huy lớp sáng mong manh Như phết lại một mầu sơn trầm mặc Sắp sửa dừng chân sau ngày tất bật Bất chợt hình dung đọng lại tâm hồn Chiều trở về cuối hạ buổi hoàng hôn Như thấp xuống để nhạt nhòa giây phút Trên tuyến đường ruổi rong từ nét bút Chút hoang sơ lắng lại ở trong lòng Là chân dung cái đẹp của ấm nồng Dù đơn điệu mà vô cùng thi tứ |
Thứ Tư, 26 tháng 6, 2013
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Chị ơi, ghé thăm chị đọc thơ hay nhưng "Chiều hoang dại" thấy buồn buồn.
Trả lờiXóa"Cây trụi lá sau mùa hè nắng gắt
Vẫn vô tư một vóc dáng cơ hồ
Cùng tháng ngày tồn tại đếm hư vô
Trong hoang lạnh , trong xa xôi diệu vợi"
Em mong chị luôn khỏe mạnh và hạnh phúc.
Thật vui khi được em ghé thăm .Chị cũng mong em luôn vui khỏe , hạnh phúc .
Trả lờiXóa