TRÊN ĐỈNH HOÀNG LIÊN SƠN ... Ở nơi ấy là quê hương xa lắm Đã hình dung từ cái thuở còn thơ Bài học đại cương địa lý bấy giờ Và khắc khoải giáo khoa thư thuở nọ Nay gót chân lê mòn từ đây đó Đã âm thầm nắm bắt được hình dung Đồi núi vươn lên lớp lớp , trùng trùng Ôm khoảng trời , ôm tầng mây điệp điệp Những dáng cây lãng quên từ tiền kiếp Dang cánh tay vươn cành lá diệu kỳ Dáng ngàn năm nghệ thuật ấy từ khi Căng đường nét trên toang tranh thủy mặc Với năm tháng trầm tư vào giá rét Và âm thầm hứng chịu thế nguyên phong Vẫn mầu xanh , mầu đỏ nhuộm ru rong Tiềm ẩn cái buổi lạc loài quan tái Giữa quạnh vắng ngút ngàn mà tồn tại Xanh hợp đoàn kết cấu một cơ ngơi Không biết thời gian hoa gấm dòng đời Làm cái đẹp cho non sông suốt dải Cận cảnh tư duy dòng thơ để lại Cho núi rừng lay động một thanh âm Vẳng tiếng cồng chiêng lãng đãng hương trầm Đã sực nức vị hồn thiêng cây cỏ ... |
Thứ Sáu, 21 tháng 6, 2013
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]