CUỐI MỘT DÒNG TRÔI ... Chặng cuối cùng của dòng trôi rả rích Nước vỡ ra trắng toát một mầu bông Theo gió đưa khuấy động mấy tầng không Là giai điệu của núi rừng nguyên thủy Đá kết giai tầng hoằng khai - cầu lý Của ngàn xưa còn đó chuyện làm người Cả cánh rừng thắm mầu sắc xinh tươi Có lá trúc che nghiêng nhòa khuôn mặt Ngày rong ruổi gom thu vào đôi mắt Sự diệu kỳ từng góc cạnh phong thu Cứ hong lên cho sáng buổi nhàn du Và thanh thản theo âm vần giai điệu Ánh nắng len qua - ngây thơ nũng nịu Như tia nhìn của kiều nữ trong tranh Cả không gian khoe kết một mầu xanh Mà ánh nắng là hồn thiêng mở ngõ Ta thắp sáng vần thơ vào trong đó Để nghe lòng chan chứa một niềm vui Cảnh tú phong rêu vực dậy khung trời Có hoa lá , có suối reo trong nắng Cái vóc dáng phân ngôi đang đầy đặn Để vòng quay khép kín lại cho đời Đang ngút ngàn dầy đặc sợi tơ rơi Hương vị nhụy mềm thời gian thi tứ ... |
Thứ Hai, 17 tháng 6, 2013
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]