MỘT NÉT ĐẸP RIÊNG ... Nét quê ấy dễ chừng là quen thuộc Trên nẻo đường đan dệt nét quê hương Đường đất cằn khô dẫn lối vô thường Dáng mộc mạc mà hàn lâm phong nhụy Gót nhàn du ruổi rong về cầu Lý Mỗi phương trời mỗi cái đẹp riêng quê Chiếc lá bí khô xào xạc bộn bề Làm rưng rức nỗi lòng nhau và rốn Không gian êm , một buổi chiều trôi muộn Như đong đầy chiếc lá trở thời gian Viên sỏi lăn qua gót bước dặm ngàn Là âm khúc của thiêng liêng nguồn cội Trái bí già xám mầu như cản lối Để nói lên hiệu quả của gian truân Đôi mắt nhìn qua rực sáng tia mừng Từng dòng chảy sinh tồn qua mao mạch Tiếng gió rong đưa âm thanh tí tách Tiếng lá khô va chạm nhẹ âm vần Không thấy mầu trời chỉ có bước chân Trùng lối bước đưa nhau vào vô tưởng Nét chân quê mà dặt dìu hàm lượng Gói tâm hồn vào hơi ấm tà huy Vần thơ ấy làm rộn rã bước đi Ngày nhàn tản đưa tình thơ diệu viễn . |
Thứ Hai, 24 tháng 6, 2013
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]