HƯƠNG CHIỀU ... Sắc ngọc trải đầy khắp núi sông Xa khơi huyền ảo nhuộm vân mồng Không gian chậm lại liêu trai truyện Dệt những đường tơ đẹp mặn nồng Sương khói ôm nhau dải lụa chiều Vơi đầy dáng núi ướt dương chiêu Tà huy len lén rơi từng giọt Thành những đường hoa gợn sóng triều Thấp thoáng thôn trang ẩn lặng thầm Tồn sinh cuộc sống của ngàn năm Trên toang thủy mặc không ngày tháng Lịm ngọt hương quê kiếp kén tằm Và những dáng cây của ấp yêu Trầm tư trong ấy những tơ thiều Sợi từng điểm nhấn trong huyền ảo Như đã hằn lên nét lệ kiều Đan dệt biết bao chỉ trữ tình Bên lòng loại bỏ mộng ba sinh Để cho hữu hạnh mềm vai áo Tròn ấm vòng tay gối lộ trình Biết mấy là thơ chảy ngập dòng Dưới tầm cứ lắc để mà đong Dường như chúc diễm mầu sương khói Để sáng đường tơ phút mặn lòng Cũng một tâm hồn giữa thế nhân Lối đi từng lúc mãi trong ngần Thiên nhiên hạnh ngộ cho giai điệu Tròn một tình thơ rạng các lân |
Thứ Năm, 6 tháng 6, 2013
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]