NHƯ GIỮA CƠN MƠ ... Như lạc lỏng và cũng như huyền thoại Dáng ngây thơ trong đôi mắt ngoan hiền Mái tóc đen mầu từng sợi tinh huyền Và sắc đỏ ôm đường cong tiên nữ Chính là em , nhẹ dáng ngồi tiền sử Bên dòng trôi con nước lặng thanh tuyền Ngoảnh mặt về nơi ấy buổi đầu tiên Cuộc tao ngộ bút đàm mùa giao cảm Quần thể đá , phơi bày ngày khô cạn Trong nhọc nhằn mà cũng rất hồn nhiên Rừng hoang vu mang dáng dấp càn nguyên Rất lãng mạn khi xạc xào trong gió Chính là em những trang thơ nơi đó Mà vành môi dung chứa nét trăng thề Của ngày xưa của những buổi đi về Ong óc vị hương rừng mây Đà Lạt Nắng râm râm để vừa nghe gió hát Và nghe từng hơi thở của em trao Sóng nước lăn tăn dòng suối thì thào Đang tơ sợi dáng em ngồi kiều mị Để gom lại gót chân ngoài vạn lý Cho dòng thơ nặng trĩu phút giao tình Giữa bến bờ ngụp lặn với hư vinh Vẫn dành gọn một phút giây nồng ấm . |
Thứ Bảy, 22 tháng 6, 2013
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Cảnh thật thơ mộng làm sao!
Trả lờiXóaThật vui vì bạn thích cảnh đẹp này .Thường xuyên ghé qua mình nha .
Trả lờiXóa