SƯƠNG XUỐNG MẶT HỒ ... Sương phủ không gian sắc ảo mờ Dễ chừng lật lại mấy trang thơ Cổ phong có thể là phong cảo Trầm xuống mặt hồ cạn giấc mơ Cây đứng dáng gầy nét thủy tiên Trong tranh thủy mặc thuở càn nguyên Ru rong theo gió lăn vào nước Cái đẹp vào khung hậu khoáng tiền Trôi nổi trên dòng kiếm thủy sinh Hợp đoàn quần thể xiết bao tình Uyên ương vóc dáng sao gần giống Bút thảo ngày xưa sáng trúc quỳnh Cỏ cũng vươn lên đẫm ướt sương Không là nguyệt thẹn với hoa nhường Mà là tiếp tuyến cho văn ngữ Một buổi thành song gót cạn đường Bên ấy cơ hồ thế giới êm Trầm tư trong sợi tóc sương mềm Tuyệt không có chút gì lay động Chỉ lặng chân sương xóa cấp thềm Như khoác không gian chiếc áo thiền Để vào cõi tịnh đến cô miên Lắng lòng viết hết dòng giao cảm Một buổi dừng chân đến cuối miền . |
Thứ Ba, 4 tháng 6, 2013
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]