BẦU TRỜI XANH CỦA BIỂN ... Một vùng đất được coi là nhỏ bé Mà tồn sinh hiện hữu đã bao đời Sự lẻ loi như vực dậy cơ ngơi Những dáng đứng của cây xanh rời rạc Bờ đá ngàn năm cạn nguồn xao xác Tiếng sóng trùng khơi vồ vập âm thầm Trời xanh gợn mây dịu mát râm râm Cứ dào dạt nổi trôi niềm nhung nhớ ... Thuyền đậu bến như để tìm hơi thở Sau lần đi cưỡi sóng vượt muôn trùng Mầu sắc trầm tư sau cuộc cầm chung Cứ rả rích tơ lòng chao sóng vỗ Ngoài xa kia đường chân trời mờ tỏ Một lằn xanh mầu biển đẹp theo mây Họa hoằn nhân sinh chắp nối vơi đầy Để hiện diện sự giao tranh với sóng Nước biển ru rong dấu huyền dấu cộng Trong gió bời bời kết nối vần thơ Một ngày đi qua nặng trĩu đôi bờ Mà vai áo chừng sờn đi năm tháng Tròn trĩnh niềm mơ vòng quay khuếch tán Dìu dặt đong đưa điểm cuối chưa dừng Giữa cảnh thiên nhiên nhả ngọc rưng rưng Làm giai điệu cho lối đi hoàn chỉnh . |
Chủ Nhật, 16 tháng 6, 2013
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]