Thứ Hai, 1 tháng 12, 2014
SÂN GA CUỐI NẺO ...
Tiếng còi lay động cả không gian
Vẫy gọi đường bay rẽ chặng đàng
Khói trắng lững lờ mầu trắng gió
Nỗi niềm lữ thứ nặng hành trang
Mùa thu bên ấy cuối hàng cây
Bên ngọn đồi non lá trút đầy
Làn sóng âm thanh lay động gió
Cuộn trào giây phút lộng mầu mây
Nhà ga cô lẻ lặng im người
Cỏ vướng âm thầm úa sắc tươi
Đá của đường ray nằm lẳng lặng
Xám mầu mưa nắng sắc khôn nguôi
Mầu trời xám xịt buổi tàn thu
Nên nắng không lên ươm ướp mù
Cái sắc nhớ nhung và lịm tím
Của nhà ga quạnh cuối biên khu
Nằm bên thềm của đại dương xanh
Còi rúc vẳng lên khúc biệt hành
Lay động khung trời vàng sắc lá
Bên song bày tỏ nhịp tơ mành
Tơ mành tái hiện cuộc tơ trăng
Em với anh vui nếp dấu hằn
Của buổi nhàn du và ghép vận
Đường xa đã vượt mấy tầng băng ?
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]