MẦU TUYẾT ĐANG RƠI ...
Rừng cây vàng úa sắc mầu
Mùa đông đã lại nát nhầu không gian
Những ngày lạnh tuyết xốn xang
Nỗi xa nỗi nhớ chặng đàng viễn phương
Sụt sùi sắc tuyết buông vương
Đọng trên cành lá trắng sương lạnh lòng
Gió từ ở phía nào rong
Đưa thêm cái lạnh dường không đợi chờ
Đi nhìn ngắm cảnh hoang sơ
Nằm bên thành phố giữa bờ âm vang
Sợi tơ chảy suốt cung đàng
Qua bao tọa độ không gian tinh cầu
Tiếng rơi tiếng nước giao nhau
Tiếng cây xào xạc đằng sau vọng về
Dù là giao cảm say mê
Ở ngoài thiên lý mà tê lạnh trời
Để nghe tiếng vọng xa khơi
Tự tình âm khúc chơi vơi giọt tình .
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]