GIỮA ĐÈO VIOLẮC ...
Dáng cong của nét kiêu kỳ
Trải xanh mầu cỏ đường đi non thềm
Bóng cây đồi thấp xanh mềm
Hoang vu trong nắng êm êm sắc mầu
Núi nằm san sát bên nhau
Cũng xanh mầu ấy cũng dầu dãi phơi
Khói sương mỏng sợi tơ rơi
Lặng thầm mà vọng tiếng mời mọc vang
Theo cơn gió thổi dặm ngàn
Kéo làn mây trắng bay ngang lưng trời
Đường về dìu dặt xa khơi
Nét cong chùng xuống chơi vơi giữa đèo
Chút se se lạnh mang theo
Tâm hồn òa vỡ tơ thiều tình thơ .
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]