Thứ Ba, 2 tháng 12, 2014
MẦU XANH VÀ SỨC SỐNG ...
Cái mầu xanh sao đáng yêu đến thế
Cứ lặng thầm lãng đãng đến khôn nguôi
Một buổi mai vừa dừng hạt sương rơi
Nắng nhè nhẹ thoảng đưa theo mây gió
Từng tầng đất khô cằn từ nơi đó
Sức cần lao dầu dãi biết bao là
Hình ảnh này vóc dáng của hôm qua
Mồ hôi giọt để lưu mầm xanh cỏ
Người nông dân đang lặng thầm bỏ ngỏ
Sự lao lung qua nét dáng rộn ràng
Ở triền cao ngôi nhà ấy ngổn ngang
Một sắc thái dành riêng thời bộ tộc
Mái nhà tranh nắng mưa phơi khô khốc
Giữa mầu xanh thị hiện một hồn thiêng
Trên đỉnh cao của địa chí Tây Nguyên
Cái hột lạc trở mình tươi sức sống
Nét mộc mạc đan thanh mà cô đọng
Biết bao tình gởi lại để thân thương
Thượng và Kinh dòng chảy dệt tơ vương
Vào thời điểm thăng hoa và đoàn kết
Buổi du thơ về Cao nguyên đỉnh Việt
Lặng thầm nhìn trước phong cảnh lên ngôi
Dường đang nghe âm điệu nhịp liên hồi
Cồng chiêng gõ hợp lưu vào đàn đá
Và lặng lẽ thăng trầm trôi kèn lá
Vành môi nào gởi gấm hẹn hò nhau
Đỉnh Trường Sơn trầm mặc những sắc mầu
Làm hoa gấm cho nẻo đường du lữ
Ống kính thơ gom ảnh hình bằng chữ
Đưa vào thềm văn hóa một chân dung
Sự đơn sơ mà điệp điệp trùng trùng
Cả cuộc sống Tây Nguyên đang bung vỡ .
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]