TRÊN CÕI MÙ SƯƠNG ...
Đứng mà ngắm để nghe lòng thổn thức
Dặm trùng khơi chan chứa xiết bao tình
Gạn lọc tâm hồn xóa bỏ nhục vinh
Để lãm duyệt cái không gian rất thật
Đem vào thơ để không còn sợ mất
Cuộc đăng đàn dã ngoại quá trùng khơi
Trong phút giây hít thở nét son đời
Qua diện mạo một không gian khác tục
Núi rừng im mầu xanh mờ ẩn khuất
Làn sương bay tao nhã dệt cung đàn
Gót nhàn du của sợi phím tơ loan
Trôi hư ảo để thêm mầu diễm lệ
Nắng ban mai lặng soi vào quần thể
Như hình dung của lầu ốc cố thành
Làm phôi pha nét rêu phủ mầu xanh
Dòng chảy xiết của thời gian xưa lắm
Dù khói sương mà không nhòa bụi bặm
Cứ trắng trong như giọt ngọt trang thơ
Chút mây vương ở trũng ấy hững hờ
Một chút trắng làm tơ lòng xao xuyến
Nắng lên cao đang nâng tầm vương miện
Nguồn tinh khôi cao ngất ở trong lòng
Một ngày đi một ngày nặng song song
Từng gót bước đong đầy hương vị mật
Giữa thiên nhiên phong hòa vào sự thật
Trước tầm nhìn không giấu nổi niềm say
Hơi sương se theo gió thổi bay bay
Từ ảo giác tuôn trào ra âm vận
Ngàn khơi xa men vành môi hựu tấn
Đỉnh non mù giọt nắng mọng thềm hương
Để bước đi bung vỡ một cung đường
Hong ấm lại cuộc hành trình ngun ngút .
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]