CHIỀU XUỐNG SÔNG TRANH ...
Nhớ lại sông Tranh từ trong hồi ức
Của những ngày dã ngoại đến Quảng Nam
Cũng mầu nắng mùa thu chiều rưng rức
Ánh nắng buồn heo hắt nhạt mầu cam
Từ trên xa ngọn Ngọc Linh mờ tỏ
Ánh tà huy nhuộm tình khúc bời bời
Tiếng lá rụng khẽ khàng bay theo gió
Buổi chiều buông da diết sắc tơ rơi
Cùng lặng ngắm sông Tranh mùa thủy điện
Mờ hơi sương phẳng nước gọi chiều hôm
Lòng chạnh nhớ buổi hành trang đưa tiễn
Nước lạnh dòng cong sườn núi vòng ôm
Nền trời thấp vầng mây che lữ thứ
Khói sương đang lãng đãng mỏng mơ hồ
Chút se lạnh gây trong lòng tư lự
Cạn nỗi niềm giao cảm giữa hư vô
Mầu cây cỏ cỗi cằn đang cô đọng
Hai bên bờ từ ấy cứ hanh hao
Và sắc úa của cành tơ mong mỏng
Sự lách lau trong gió bỗng lao xao
Những khóm tre mỏi mòn cùng năm tháng
Nhánh gie ra soi dòng chảy vi vu
Dáng mộc mạc của làng quê tản mạn
Sắc xanh gầy se lạnh gió rong thu
Nhìn sông Tranh giọt sương về nặng hạt
Chợt nhớ mùa nốt nhạc lỏng bờ Tương
Mùa du khảo nặng đầy bao tiếng hát
Diễm tình thơ vào điệp khúc uyên ương .
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]