BÊN CÕI MÙ SƯƠNG ...
Nắng không xóa hết sương mù
Giữa miền hoang lạnh vi vu gió về
Rét lòng mà vẫn đắm mê
Cái hình dung ấy se se vào hồn
Vi chưng giây phút vuông tròn
Trải ra ở giữa ấm nồng vòng tay
Đỉnh đồi im lặng tơ bay
Nhạt nhòa hư ảo men say cung trời
Con đường nắng nhẹ rong phơi
Mầu sương còn ướt bóng người vắng không
Không gian cỏ nội hoa đồng
Mà mềm mượt sắc nhớ mong hẹn thề
Bóng cây trong cõi lạnh se
Mờ sương sũng nước nắng hoe lệ kiều
Dặm ngàn càng nặng hương yêu
Càng cao mộng ước càng nhiều phút giây
Đỉnh trời mờ nhạt hôm nay
Dù xa lạ vẫn ươm đầy mối tơ .
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]