RÉT BUỐT CỐ ĐÔ.
Hàng cây đại lặng thầm và miên viễn
Sự co ro như e sợ ngày đông
Cành vươn lên quang hợp cảnh thiền không
Giữa cái lạnh Cố đô đang yên ắng
Hình tháp đứng u trầm và xa vắng
Cái hồn thiêng còn lại của trăm năm
Dù thời gian đã quá mấy thăng trầm
Nhòa nhạt sắc phong rêu và nắng gió
Hồ nước cũ nét trầm tư còn đó
Biếc dòng xanh thuở chiếc lá giao duyên
Cầu bắc qua dòng chảy ấy hư huyền
Cho quang cảnh đượm mùi hương lửa cũ
Giọt mưa bay se lòng chân phiêu lữ
Mối tình hoài chan chứa nặng niềm riêng
Âm vận thơ bỗng chốc lạc thềm duyên
Sùi sụt tứ nặng cung đàn mặc niệm
Bỗng chốc thôi giở mảnh voan khâm liệm
Để chân dung hoa bướm lại quay về
Giữa men lòng giữa rét lạnh tái tê
Trên tầng bậc mùa Cố đô giá buốt .
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]