ĐÈO VIOLẮC ...
Sẽ đi qua để trở về nơi ấy
Bạt ngàn xanh mầu sắc của cao nguyên
Dáng cỏ non hình ảnh của diệu hiền
Ôm sườn núi ôm ven đường đèo ải
Nắng xa khơi bụi mờ vây quan tái
Nhuộm phiêu bồng lên vách đá rong rêu
Giữa thiên nhiên trong nắng ấm thẳng chiều
Hồn du mục cơ hồ đang lãng bạt
Gió xa đưa êm đềm như khúc nhạc
Lặng thầm trôi mà rưng rức tơ lòng
Mây trên cao theo triều gió ru rong
Sà đỉnh núi bến phù vân huyền ảo
Trời đang xanh trải từng trang giấy cảo
Cuối đường mây hứa hẹn một phương trời
Điểm dừng chân còn hun hút chơi vơi
Phút lặng ngắm giữa đỉnh đèo thương nhớ
Ngày ra đi như thời gian duyên nợ
Cuộc đăng trình thắp sáng giấc mơ khuya
Từng trang thơ như se lạnh đầm đìa
Mở tầng bậc cho âm vần dào dạt
Cõi mù sương bên kia đang tản mác
Từng sợi tơ lãng đãng rắc thăng trầm
Giữa một ngày những giọt nắng tri âm
Làm ấm lại khoảng không gian tĩnh lặng
Sự thanh thản dễ chừng đang vương nặng
Một chút thôi sùi sụt giữa quan san
Trải tâm hồn nghe dòng chảy chứa chan
Thơ ghép vận mặn nồng và tha thiết .
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]