Nắng xuân lạc lõng ở đây sao ?
Chỉ thấy lặng thầm của xác xao !
Là gió cợt đùa trên cây lá
Dễ chừng như đến ở phương nào
Hai em bé ấy của người Mông
Màu áo tươi lên những sắc hồng
Trong nắng xuân ngày mà lặng lẽ ...
Nụ cười như thể khó nhòm trông !
Đây xuân màu sắc của xuân rừng
Thơ viết ra đây để chúc mừng ...
Hai bé ngày mai thành thiếu nữ
Để thành thơ tiếp tuổi rưng rưng .
Không gian nhuộm nắng buổi Tây Nguyên
Ửng đỏ cà phê ửng sắc duyên
Mái tóc tăng xanh màu phố núi ...
Vành môi đôi mắt thuở ngoan hiền
Đường vân thổ cẩm chảy ngang qua
Hình ảnh trăm năm xứ gấm hoa
Dưới nắng bên màu xanh đỏ ấy
Cà phê tài sản của muôn nhà.
Ửng đỏ má hồng thêm sắc duyên.
Mái tóc em vương mây phố núi,
Nụ cười giọt nắng nết na hiền.
Sắc tình Thổ cẩm chợt ngang qua,
Duyên mộng bên người dệt gấm hoa.
Nắng cứ xôn xao bên phố ấy.
Lòng người thổn thức nhớ quê nhà.
Một buổi đầu Xuân nhấp chén trà
Để hồn dịu lại trước phồn hoa
Cỏ cây với nụ ươm cành Lộc
Sương gió cùng đua nhuốm dáng Nga
Xanh biếc như vầng đang cảm xúc
Vàng trong dường ý lúc hoan ca
Thừa lương năm tháng thơ dìu dặt
Bên ánh Thiều Dương thuở Thái Hòa .
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]