Thứ Sáu, 5 tháng 9, 2014
BUỔI SÁNG BIỂN XA ...
Biển Thái Bình Dương lịm tím hồn
Buổi mai còn vướng sắc hoàng hôn
Mầu mây thấp xuống như làm ấm
Gót lãng du đang nhạt phấn son
Mầu sắc phân kỳ vân cẩu mây
Nó đang nhung nhớ quyện vòng tay
Phương trời xa lắm ngoài biên tái
Cứ vẩn vơ trong nỗi cạn đầy
Không sóng biển nằm sắc nhạt non
Cái im như thể dệt vuông tròn
Cho lòng tràn ngập niềm thao thức
Về một chân trời - giấc mộng con
Giấc mộng ngày xưa đã cập bờ
Bên dòng biển mặn dẫu xa lơ
Lầu đài còn đó bên thềm cát
Đã kết bao nhiêu những ước mơ ?
Cây đứng đằng sau lắng khẽ khàng
Ngàn năm còn lại một dung nhan
Nằm trên thềm biển xa xôi ấy
Vẫy gọi mười phương ghé chặng đàng
Ở đó chân trời nước gặp mây
Mấy hôm nhung nhớ trải vơi đầy
Cánh buồm hồ hải ai rong ruổi ...
Đã gởi bao niềm theo có hay ?
Lặng lẽ mà trông để nhạt nhòa
Nguồn thơ tình sử dệt hôm qua
Bên song chăn gối tràn hơi ấm
Giờ gởi về phương để mặn mà .
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]