Thứ Bảy, 13 tháng 9, 2014
GIỌT MƯA THU BAY ...
Giọt mưa ấy mượt mềm như tơ sợi
Mà rơi nghiêng mái tóc của ngày xưa
Mỗi lần đi là có tiếng bông đùa
Của ai đó bên thềm hiên nho nhỏ
Mà không phải không gian này ở đó
Nơi anh ngồi nhìn những hạt rơi nghiêng
Dáng thu đang tích lũy những ưu phiền
Chắc khúc chiết tâm hồn anh từng nét
Lá vàng rơi âm thầm và khuya khoắc
Thứ ngôn từ câm nín vẽ không gian
Chiếc ghế kia những giọt lạnh khẽ khàng
Làm ký ức nổi trôi bao niềm nhớ ...
Ở bên kia cái rừng cây bung vỡ
Về ngày nào chính nơi ấy lãng du
Có mầu xanh mà lãng đãng hư phù
Để da diết cái nỗi buồn hằng hữu
Gốc cây to giọt mưa về tề tựu
Nét long lanh vạch nối để mơ hồ
Thu mùa về là những nét son tô
Là vướng vít những cảm hoài xưa cũ
Tiếng rả rích ... không gian không vần vũ
Sự lặng thầm để thai nghén đường tơ
Gởi cho anh như mầu sắc bấy giờ
Ở quê mẹ biết bao mùa thu đẹp
Em muốn viết để không bao giờ khép
Cái khung trời thu ấy của anh xưa
Mà thảng nhiên ở nơi ấy mới vừa
Có bóng dáng anh ngồi - thời rất đẹp .
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]