Dù ở nơi đâu trước cảnh này
Tâm hồn như thẳng một đường bay
Để nghe trong nắng vi vu gió
Lay động âm thầm những bụi cây
Xanh thảm phẳng phiu tấc hải hồ
Bên đồi lảng bạt vết phân phô
Tháng năm chừng đã như cằn cỗi
Trong nắng xuôi từng lượn sóng xô
Những mái nhà kia trong nắng vương
Lặng thầm mải miết giữa triêu dương
Thời gian kết nối là bao nhỉ ?
Mà để giờ đây trĩu nặng đường .
PHÚC ÂM ?
Dòng châu lai láng đĩa dầu chong
Trông khổ tâm mà biết trổ không ?
Nhắc bạn những lần tin nhạn Bắc
Sông đầu ngao ngán nỗi sầu đông .
CHÙA TRẤN QUỐC .
Nắng đổ vào thăm nặng chuyến đò
Kéo dài nét bút thuở phong nho
Là hồn thiêng đọng trong tình tự
Hoài cổ theo chân bước lữ đồ
Kiến trúc Phương đông đã kéo dài
Chất chồng biết mấy độ hoằng khai
Để thềm bát nhã neo lên sóng
Chiếu xuống mặt gương chín bậc đài
Nước biển màu trời cây sắc rêu
Bóng mây mờ ảo lỏng cung thiều
In trong hồ nước lằn vân ảnh
Kín chặt trong hồn vận chắt chiu
Qua mấy trầm thăng cuộc lửa phần
Vẫn còn tươi rạng nét văn lân
Hốt nhiên tay bút tràn qua mắt
Đúc kết nên tình thơ bách phân .
NHẠT NẮNG
Nắng đổ kéo dài bóng ngả nghiêng
Không gian trút bỏ những ưu phiền
Thân cây chiếc bóng bên sườn dốc
Lãng đãng bên tai nhịp cõi thiền
Núi thấp nhấp nhô tận cuối trời
Vương mây mỏng trắng trải từng nơi
Trời xanh rõ nét cành cây lá
Cho tứ thơ về ngập biển khơi
Một phút mà thôi cảm thấy lòng
Gạn đi tất cả những rêu rong
Cùng nhau hiệp vận vần thơ cũ
Để cuối chặng đường vẫn trắng trong .
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]