Thứ Bảy, 13 tháng 9, 2014
NẮNG QUA MIỀN DƯƠNG XỈ ...
Mầu nắng nhuộm mơ hồ trên đồng vắng
Như giã từ cảnh đô hội phồn hoa
Biên tái này mầu sắc của hôm qua
Còn vẫy gọi trong ngôn từ tri thức
Bóng cây vươn gió ru rong rưng rức
Sự êm đềm bung vỡ những tơ vương
Từ cạn nguồn giữa cuộc sống nhiễu nhương
Dừng lại hết để tơ vò khúc chiết
Họ dương xỉ trầm tư và mài miệt
Giữa khô cằn vẫn mãi mãi tồn sinh
Dáng đứng hanh hao sống chỉ riêng mình
Đặc thù ấy nổi trôi mà phong nhụy
Mầu sương khói xóa nẻo đường thiên lý
Buổi thu về nghe gió rít miên man
Sự dịu êm đang vây phủ tơ đàn
Và trầm lắng không gian thành cô đọng
Trời mờ đục mầu nắng phai vàng mộng
Chút lắng lòng trao gởi giữa thiên nhiên
Sự hanh khô vương vãi hết cả miền
Bao la quá cũng vô cùng lưu luyến
Bóng nắng ngã rong rêu và dịch truyện
Chuyển đường bay theo tiếng gió từng cơn
Sự khô cằn không thể nói gì hơn
Dành giây phút điểm tim lòng dao động .
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]