CẢNH ĐẸP .
Nơi đây dừng lại cảnh bình yên
Phơi nắng bên trời giây phút tiên
Cỏ mượt mà xanh tầm nắng đổ
Bóng cây điểm xuyết nếp nhung mềm
Xếp hàng những dáng của thiên niên
Vươn cánh tay ra đón mọi miền
Dưới bóng mây bay màu trắng mịn
Để lòng phơi phới giữa phiêu nhiên
Là thơ cái tứ dưới tàng hoa
Màu đỏ tươi kia rất lụa là
Hai trái tim cùng hòa nhịp thở
Một ngày đan mộng khắp gần xa .
ĐUA SẮC ...
Trời xanh mây trắng rộ hoa vàng
Thủy mặc là đây nét bút ...san
Lặng gió thanh bình ngày tĩnh mịch
Để cho gót bước nhẹ hành trang
Cái màu tranh ấy ngọc bích ơi !
Để lại nơi đây ít vận lời
Cho trắng màu mây về viễn xứ
Cạn nguồn những phút bước song đôi
Và vàng đua sắc độc hành đây
Trên bức thảm non ai đặt bày ?
Mà buổi tao phùng như cô đọng
Hai lòng hòa tấu khúc tình say .
NÚI IN BÓNG NƯỚC .
Quá mục mà lòng rất ngổn ngang
Núi in bóng nước cuối cung đàng
Tầm cao tay với ngoài vang vọng
Vóc ngắn mắt nhìn trong chứa chan
Cành liễu ngàn sương nương đạo thủy
Du thuyền dặm gió hẹn quan san
Nắng vương vài nét thêm hoa lá
Để trái tim rung cọng nhịp vàng .
HUYỀN ẢO ...
Trăng nhô tròn dáng đêm mười sáu
Để gió kéo đi những bụi trần
Và những đám mây đang thác loạn
Cho tròn góc cạnh một tinh vân
Ở xa núi thẳm màu đen nhạt
Hai dáng cây rung nét liễu bồ
Cắt cạnh bên trời in mặt nước
Dễ chừng như những dáng fuy-lô
Trời trăng mây nước cây lặng lẽ
Của một đêm nao đã cạn nguồn
Thuyền đậu vào trăng về viễn xứ
Nhạt nhòa trong ấy cuộc tình suông .
PHONG CẢNH ...LIÊU TRAI .
Mặt nước như gương rọi cảnh trời
Nao lòng biết mấy phách phân ngôi
Dòng thơ dìu dặt rơi từng giọt
Theo áng mây về đến khắp nơi
Ba bóng cây in tỏa xuống dòng
Im lìm không có gió lay rong
Để cho đường nét mây vân cẩu
Thêm vẻ liêu trai mặt nước ròng .
Núi khép chân trời bóng mặt gương
Dường như chuyên chở cái vô thường
Giữa tình giữa cảnh mềm thi tứ ...
Hai ý thơ đầy ...nhạt khói sương .
MÊNH MÔNG CÁT .
Sóng cát hằn lên dưới mặt trời
Cắt từng tầng bậc đến mù khơi
Vẳng nghe từng đợt ru lời gió
Theo bước chân về cuối nắng phơi
Rải rác thân cây dáng ốm gầy
Âm thầm trong nắng giữa chiều nay
Bóng dài nghiêng đổ hong lên cát
Cho một bài thơ được tỏ bày
Rặng núi xa kia tận cuối miền
Dưới trời mây nhạt của cô miên
Nặng lòng một buổi chiều lưu lạc
Cho tứ thơ về một nẻo riêng .
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]