HOA BÀNG VUÔNG .
Sợi tơ là nhụy vươn ra
Đong đưa trong nắng lụa là từng khi
Lá xanh mà mượt thúy vi
Búp non e ấp bờ mi đằm đằm
Dù là ở cõi xa xăm
Mà gần gũi lắm dấu dằm đường qua
Cái ngày mình đến lân la
Mùi hương len lén như là dạ hương
Vào lòng một mối tơ vương
Hành trang trĩu nặng dòng tương tư lòng
Để rồi ghép vận tình mong
Cho thêm điệp khúc vào trong nẻo về .
MÀU NẮNG CHIỀU TÂY BẮC .
Tiếng mõ dường như giục buổi chiều
Trâu về lối cũ nhạt dương chiêu
Đường quê đổ bóng chùm cây lá
Âm vận thời gian khúc nhạc thiều
Nắng cứ vương cành bám víu theo
Để cho cảnh tú khoác tương tiêu
Chiều nao Tây Bắc còn vương nhớ
Trên quãng đường đi lặng ít nhiều
HÀ NỘI MÙA ĐÔNG .
Hà Nội mùa đông rét khẽ khàng
Giọt buồn mưa rắc giọt mơn man
Cây vươn cành lạnh trong hiu hắt
Những bước chân về rộn chứa chan
Trụi lá cành khô trong gió run
Chơ vơ một dáng đứng u buồn
Chim ơi ! có lẽ chờ ai đó
Để một mùa đông lệ cạn nguồn .
THÁC BẠC _ HÒA BÌNH
Tiếng thác ngàn đời đổ dội vang
Như đang giao hợp với tơ đàn
Rừng cây phăng phắc xua hơi gió
Để được yên bình một cảnh quang
Có lẽ như là vọng nguyệt đây
Màu tươi mái ngói nắng vơi đầy
Ngồi trông suối đựng bao dòng dội
Mực viết thành thơ phút ngất say
Cái buổi Hòa Bình gót viễn du
Đường đi Thác Bạc gió vi vu
Hợp lưu dòng chảy đi tìm tứ
Nặng gói hành trang phút tạc thù .
Cứ nhớ bên lòng những bước đi
Chao ôi ! trong ấy lẽ huyền vi
Mà chừng tiếng thác còn vang mãi
Của buổi nhàn du xuân hẹn kỳ .
BẢN LÀNG NGƯỜI PAKO - THỪA THIÊN -HUẾ .
Đây đỉnh cao này ở Huế thương
Trải qua không biết mấy cung đường
Buổi trưa nắng đổ qua thềm núi
Mà gót chân chưa có điểm dừng
Những mái nhà sàn đứng cách nhau
Giúp cho dân thổ xóa cơ cầu
Hàng rào sài dã trông thanh thoát
Nghe tiếng chân bò trước gọi sau
Núi thấp cây xanh rất dịu êm
Dù trưa dưới nắng vẫn nhung mềm
Nơi đây đã thoát đi ràng buộc
Cho một ngày mai cứ mới thêm .
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]