Ba sinh hữu hạnh cuộc kỳ duyên
Dáng đứng thi nhân không thể hèn
Ong bướm dù bay hai phía liễu
Bùn sình vẫn tỏa một đài sen
Lãng du văn vận mà soi đuốc
Mộng mị thơ chương dụng ánh đèn
Tình vẫn sắt son không tẻ nhạt
Dặm ngàn đâu dễ ngược đường quen.
Những dáng dừa ôi ! cứ mãi vươn
Để cho nắng nhuộm cuối cung đường
Màu xanh của biển yên bình quá
Mây trắng của trời dõi bốn phương
Núi đá im lìm để nắng phơi
Cái thiên nhiên ấy lạnh lùng trôi
Bên bờ tuế nguyệt như cô đọng
Lặp bước chân mềm lọc khúc nôi
Theo sóng nhàn du để một ngày
Gọi thầm vào biển của hôm nay
Cát Bà sóng biển êm đềm quá
Cho bước chân đầy lối cỏ may
Cành gie cong xuống mặt hồ yên
Những đế chân tròn lặp khúc phiên
Để gót nhàn du thêm lãng mạn
Từ xa đi đến khắp muôn miền
Tulip hồng , vàng chen chúc hoa
Màu xanh cỏ mượt cũng đan hòa
Ngôi vườn đầy ắp hương mời gọi
Trong gió dễ chừng rất thiết tha .
Ngồi đây anh có nhớ hay không ?
Lá vàng rụng xuống chen từng lớp
Xào xạc gót chân ấm bước nồng
Tiếng suối vang vang khúc nhạc nào ?
Mà anh đã gọi một ngày nao
Rừng cây lặng gió nghe hơi thở
Của những vần riêng phút đổi trao
Bậc đá vươn lên những cỏ non
Như đang giục giã ở tâm hồn
Rừng chiều cây đứng chờ trăng rọi
Thu đẹp gần như một nét son .
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]