Thứ Ba, 2 tháng 9, 2014
ĐƯỜNG XUYÊN QUẢNG TRỊ ...
Đã qua đi thời qua phân gian khổ
Con đường này tiêu biểu buổi vàng son
Đường xa khơi mà trong ấy vuông tròn
Sự trở giấc trong chu kỳ cơ nghiệp
Đồi và núi chuyển không gian kế tiếp
Lối đi về cho những lượt nhàn du
Mỗi cái riêng mang tính chất đặc thù
Vào dòng chảy cảnh quan dư địa lý
Bờ đất ta - luy đất mầu di chỉ
Mốc phong rêu lên từng lớp thời gian
Gió núi ru rong âm khúc khẽ khàng
Mang âm hưởng của hồn thiêng sông núi
Độ ngoằn ngoèo như gót chân lầm lũi
Ôm sườn non ôm dáng của núi rừng
Im lặng không gian thổn thức rưng rưng
Cái giai điệu âm thanh và cô đọng
Trời phân hóa trắng mầu mây tơ mỏng
Trong khung trời thảng hoặc sắc xanh râm
Bạt ngàn trôi mầu sắc của lặng thầm
Luôn xào xạc cái ngôn từ kỳ bí
Thở qua môi tiếng tim thầm thủ thỉ
Giữa nẻo đường chiêm nghiệm chút thiền không
Thỉnh thoảng trôi đi im lặng dòng sông
Lờ lửng chảy giữa hai bờ rừng thẳm
Cuộc dã ngoại lao lung mà cô đọng
Hướng mặt trời trước thềm cửa Trường Sơn
Núi rừng xanh lãng đãng bóng mây vờn
Để lãng mạn đi vào thơ ghép vận
Chút hơi sương mỏng mềm bay bụi phấn
Lạnh làn da mà ấm giữa tâm hồn
Chuỗi ngày đi ánh mắt quyện môi hôn
Lên mái tóc chung mầu sương trắng nhuộm .
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]