Giây phút này đây thật tuyệt vời
Chúng mình chìm đắm ...chẳng buông lời
Nhưng mà vẫn hiểu từ sâu thẳm ...
Muốn sống cùng nhau hết cuộc đời .
NGỌC THUẦN
TRAO NHAU
Cây nghiêng hoa đỏ cỏ xanh rì
Lưu luyến bên nhau chẳng muốn đi
Mắt nhắm môi run tim lắng lại
Ta trao nhau hết chẳng còn gì
Hồng Lĩnh
Tờ lịch cuối cùng lọt mắt trông
Tâm như phơn phớt một màu hồng
Đầu sân mai nở lòng đang có
Trước ngõ đào khoe dạ chẳng không
Câu đối Phong Nho vây thành ngọc
Vần thơ Tao khách kết nên đồng
Dù rằng đã mỏi câu Hoàng Hạc
Vẫn thấy đây mình thuở ước mong.
Em đi đâu mãi để anh trôngSe lạnh cuối thu chút nắng hồng
Đợi mãi tình thư nào chẳng có
Trông hoài điện báo cũng là không
Tiền xe một bận là bao cắc
Lộ phí về -đi hết mấy đồng
Em hỡi nơi đâu em có biết
Đêm ngày khổ quá dạ anh mong
Hồng Lĩnh
Cuộc sống dễ chừng như giản đơn
Mà nhiêu khê cứ phủ màu sơn
Để cho bận rộn hay vung vẻ
Giữa thế gian này rõ thiệt hơn
Câu chuyện đàn chim vô số con
Làm cho lũ tượng phải kinh hồn !
Có chàng bỏ chạy vì run sợ
Mới biết là đây sức hợp đoàn
Tận mắt nhìn xem ở cõi này
Nhiều điều lạ mắt lắm điều hay
Giữ vào bộ nhớ đan thi tứ
Làm đẹp âm vần nối đắm say .
Dưới nắng núi rừng ở độ cao
Tóc em trong nắng sợi hanh hao
Mắt nhìn trở lại nơi nào nhỉ ?
Để lá tre vương ngang má đào
Trắng ngọc hàm răng của thủy tinh
Ngậm ngang chiếc lá một màu xanh
Bờ vai nằng nặng gùi mưa gió
Mà thể là đang gợn liễu mành
Em vẫn là người của núi non
Của ngàn năm trước đẹp tâm hồn
Như màu thổ cẩm đan thanh ấy
Của một phương trời thắm nét son .
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]