Thứ Hai, 1 tháng 9, 2014
RIÊNG CỦA NÚI RỪNG
Đặc thù của xứ nắng Tây Nguyên
Những bước chân đi rót dịu hiền
Ai bảo là voi không dáng đẹp ?
Bên bờ suối chảy cạn thiên niên
Nhàn du là khách của ngày nao ?
Dưới nắng trên voi gió lộng dào
Trong núi dường đưa bao khúc nhạc
Lặng thầm mà rất , rất Ly Tao .
TẢN MẠN QUY NHƠN
Bãi biển nằm im trong nắng phơi
Màu xanh của biển lẫn xanh trời
Dáng dừa thầm lặng buông cành lá
Cho đẹp một ngày bên biển khơi
Ghế đá chừng như cũng ngỡ ngàng
Dưới thềm nắng gọi những đôi chân
Chao ôi ! giữa cõi trời xanh đẹp
Như vọng đâu đây khúc cổ cầm .
ĐƯỜNG BẠCH ĐẰNG - TUY HÒA .
Trời xanh hoa đỏ thắm đường xuân
Mái tóc em bay gió cạn tuần
Bóng đổ theo màu vàng của nắng
Mây vờn theo gió thổi bâng khuâng
Là đây của một ý thơ bay
Trong dáng xuân đi ở cõi này
Em thấy lòng mình như đứng lại
Cùng anh ghi hết phút men say .
NÚI NHẠN - TUY HÒA .
Núi màu xanh thẳm Tháp vươn cao
Màu sắc xuân , cờ lấp lánh sao
Huyền thoại nhưng mà trong cõi thực
Ngày em bước đến của hôm nào
Để anh viết lại khúc tình xuân
Cơn gió Phú Yên thổi ngập ngừng
Là tứ thơ bay về mọi lối ...
Cho người dìu dặt phút lâng lâng .
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]