Hãy nhìn những giọt sương
Đọng lại trên nhánh cỏ
Giọt sương tuy bé nhỏ
Nhưng trong suốt vô cùng
Xa xa núi điệp trùng
Có căn nhà nho nhỏ
Trước cửa hoa nở đỏ
Dưới bầu trời xanh xanh
Đẹp quá phải không anh ?
SUỐT TUẦN ...
Suốt tuần lòng những nghĩ suy...
Những điều anh nói đã ghi vào hồn
Dạ em giờ những bồn chồn !
Nhớ thương , thương nhớ đã dồn lên tim
Gục đầu em lại đắm chìm
Vào cơn mộng mị để tìm gặp anh .
ĐỐI DiỆN SỰ THẬT .
Đôi mắt Việt Nam vẫn cứ còn
Nhìn mà như lắng ở tâm hồn
Cái xưa cũng vẫn đong đưa mãi ...
Của một ngày nào " hẹn sắt son "
Mái tóc dù không chải mượt mềm
Hong lên ngày cũ chẳng gì thêm
Khi bờ môi cũng nhòa năm tháng
Mà chẳng phôi pha chút nỗi niềm
Ôm chú chó bông như độ xưa
Cái thời giăng mắc những làn mưa
Qua nhau xóa ngắn con đường nhỏ
Để ướt mầu tơ theo gió lùa
Đối diện chân dung như bấy nay
Viết lên dòng chữ ấm vòng tay
Mà dường dáng ấy đang tồn tại
Vào giữa con tim ở chốn này .
NÉT DỊU HIỀN ...
Thanh thoát làm sao vóc dáng em
Dịu dàng , đằm thắm với hoa sen
Nụ cười , ánh mắt bao thi tứ ...
Ca ngợi về em nét dịu hiền
Cặp mắt em tôi kí ức còn
Buồn vui bao nỗi ở tâm hồn
Xa xưa kỷ niệm nhiều nhung nhớ
Thề nguyện bên nhau hãy sắt son
Còn đâu mái tóc chải hong mềm
Bởi những hờn đau cứ chất thêm
Khép lại bờ môi lòng lạnh giá
Hoà cùng nước mắt nỗi và niềm
Vẫn chú chó bông tự thủa xưa
Ấm lòng khi bất chợt trời mưa
Còn đâu cách trở con đường nhỏ
Sưởi ấm lòng nhau lúc gió lùa
Bức ảnh ngày xưa ngắm bấy nay
Còn đâu những lúc ấm vòng tay
Thời gian phai nhạt cùng năm tháng
Ứa lệ trong tim giữa chốn này
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]