Thứ Hai, 1 tháng 9, 2014
LÃNG MẠN NHỮNG LÀN MÂY ...
Ôi quen quá , dáng chuối lay trong gió
Sự nhung mềm tơ sợi của trăm năm
Giữa chân quê là dáng ấy dâu tằm
Hương vị ngát , đời gừng cay muối mặn
Mặt nước sáng kéo dài đường gương phẳng
Lượn sóng tơ đan dệt nét êm đềm
Trong lặng thầm không muốn có gì thêm
Chỉ rưng rức hòa lòng vào vô lượng
Cây cỏ vươn ra đi vào tâm tưởng
Chút mơ hồ hoằng hóa mạng thi ca
Xiển dương cho một góc cạnh gấm hoa
Nằm trong bức dư đồ thời đẫm nét
Bóng tối còn mờ cư dân khuya khoắc
Khúc khoan hòa của thuở hậu đình xưa
Bóng mây trời lạc lỏng nhẹ nhàng đưa
Mầu sáng mỏng - mầu không gian ước lệ
Sự tần tảo chắt chiu là vô kể
Mà vô hình trầm mặc để chơi vơi
Nghiễm nhiên trong một góc cạnh chân trời
Đã bức phá biết bao là thi vị
Cần vó cất thời " ngọa băng cầu lý "
Nhớ nhung nhiều cho những giọt mồ hôi
Xuống đất quê hương xuống cả dòng trôi
Cho no ấm ... cho xanh dòng sông mẹ
Cái đẹp của một thời đầy văn vẻ
Để ghi lên thì cũng chỉ muôn vàn
Trong cạn nguồn sự chắt lọc tân toan
Vào tình sử thêm đậm đà quê kiểng .
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]