HÒN KHOAI BÂY GIỜ .
Nằm giữa dòng trôi của hải lưu
Mà ngàn năm ấy mãi khôn nguôi !
Lắng nghe trong gió dòng khe đổ ...
Dìu dặt từng ngày chẳng cạn vơi !
Và tiếng chim gù gọi bạn xa
Nối theo sóng nhạc những âm ba
Im lìm như của từ muôn thuở ...
Để ngọn hải đăng chiếu sáng lòa !
Một dạo dừng chân ngắm lặng lờ
Êm đềm như giữa một cơn mơ
Hòn Khoai là đó nơi miền cuối
Nước Việt bừng lên mấy đợi chờ !
DÁNG UYÊN ƯƠNG .
Đan thanh nhưng hiếm giữa vô thường
Diễn tả ra từng phút luyến thương
Im lặng để nghe hồn rung động ...
Dễ chừng giây phút của " uyên ương "
Dòng thơ nhỏ giọt những thang âm
Hòa với không gian để mặn nồng
Cho gió xuân về trên nhịp cánh
Cùng trong ánh mắt mỏi mòn trông .
MỘT GÓC TRỜI RIÊNG
Dáng đứng chừng như cả quãng trời
Để màu sắc ấy mãi thêm tươi
Lắng sâu tiếng gáy vào trong mắt
Là gọi bình minh thức mọi người
Những lá dừa xanh phe phẩy bay
Điểm thêm màu sắc của nơi này
Đỉnh cao của một thời vang bóng
Âm vọng trong ai những chuỗi ngày
Đà Nẵng bừng lên giữa ánh màu
Pháo hoa từ ở của năm châu
Trời đêm rực rỡ bao nhiêu sắc
Dòng nước lung linh mấy nhịp cầu
Im lặng mà chừng như rộn rã ...
Êm đềm những tưởng cứ xôn xao !
Sông Hàn vụt dậy thiên niên kỷ
Để lại trong ai phút cuộn trào ?
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]