ĐÀO TRÊN ĐỈNH NÚI - HÀ GIANG .
Sương trắng giăng đầy phủ đỉnh non
Mùa xuân như đến giữa tâm hồn
Khi nhìn đào nở trong sương sớm
Những cánh xòe ra một sắc son
Đã đến nơi đây của một ngày
Để nhìn đào nở buổi xuân nay
Rẻo cao lộng gió chưa soi nắng
Vật với người đang thẳng lối cày
Cũng vẫn là xuân ở chốn này
Dòng thơ ghi lại ý thơ bay
Để trong ký ức hồn dân tộc
Đọng lại trong hồn những phút giây .
ĐÀO XUÂN
Góp mấy vần thơ với Chị Thuần
Bên Đào tươi thắm nở đầy xuân
Vàng hoa cải trổ trên nương thắm
Đẹp tựa tranh ai vẽ rất gần
Hồng Lĩnh
MỘT GÓC HỒ BA BỂ
Cùng nhau trước cảnh sương mai nhẹ
Để tâm hồn thêm trẻ phút giây
Non cao không gợn màu mây
In hình đáy nước vơi đầy tình thơ
Thuyền theo nước lặng lờ trong nước
Vầng đá cồn xanh mượt vòm cây
Chút lòng gờn gợn ngất ngây
Làn da giao cảm đắm say cõi hồn
Hẹn thề từ nước non quê cảnh
Để bây giờ hữu hạnh ba sinh
Dòng trôi con nước an bình
Cuối ghềnh kia một lộ trình nào chăng ?
Dáng tà áo sắc đen mộc mạc
Trong gió bay man mác âm vần
Lăn tăn mặt nước xa gần
Chắc rong ruổi mãi gót chân bụi hồ .
RUỘNG BẬC THANG .
Nơi đây đẹp quá thi đàn ơi
Nói với mà như chẳng cạn lời
Lúa chín bậc thang màu nắng rộm
Cỏ xanh phân cách nấc không rời
Sườn non xanh mát một màu cây
Điểm bóng dù ai loáng thoáng đây
Hai mẹ con đi về phiên chợ ?
Tăng thêm thi tứ cảnh quang này
Dòng thơ không thể bỏ và không
Nên viết ra đây để ấm nồng
Cho cuộc nhàn du thêm ý vị
Và tình thơ cũng mãi thêm hồng .
MÙA VÀNG
Tầng tầ
ng lớp lớp ruộng như thang
Mây lộng vi vu với gió ngàn
Mẹ dắt tay con thăm lúa chín
Ngày mai tươi thắm một mùa vàng
Hồng Lĩnh
MÙA LÚA NON
Màu xanh của buổi lúa non
Một màu nõn mượt vào hồn vào thơ
Từ bao giờ đến bây giờ
Cái yên ắng giữa cõi bờ nước non
Dáng trâu gặm cỏ cứ còn
Trong tình thơ đọng nét son quê đồng
Lẻn vào ruộng bắp đang bông
Cái duyên hò hẹn đợi trông đêm nào
Tiếng lay lá bắp lao xao
Như trong mộng đã lạc vào ý thơ
Quê mình vẫn đẹp ghê cơ
Đi đâu cho nhọc cuộc cờ viễn du
RUỘNG BẮP
Bắp trổ hoa mùa trong nắng nhẹ
Miên man đây đó sắc vàng , nâu
Lá xanh căng lớp rung rinh gió
Như vọng thanh âm với sắc màu
Là đây một khúc thanh bình điệu
Của một quê hương có bốn ngàn
Vươn cánh đi xa ngoài dặm liễu
Mà chừng chỉ một chốc quan san
Vó câu dừng bước giờ no cỏ
Bờm cũng xuôi theo tự bấy giờ
Góp mặt vào đây thêm đường cọ
Họp vần luyến kết hoa vào thơ .
LẠNG SƠN NGÀY NAY
Biết mấy ngày đi mấy chặng đường ?
Dặt dìu thi tứ bạc phong sương
Giờ nhìn đồng lúa đang mùa gặt
Chạnh nhớ con tầu " Phủ Lạng Thương "
Xa ở bên kia ngói đỏ nhà
Dễ chừng không thấy ở hôm qua
Chắc nay cuộc sống đang sung túc
Nên lúa vàng bông dưới nắng pha
Đem lúa về theo lối mép bờ
Dáng nhà nông ấy kết nên thơ
Và như tiếng gió đang xào xạc
Những bóng cây cành lay phất phơ
Xứ Lạng là đây buổi bước về
Vừa thành vừa thị lại vừa quê
Bức tranh hỗn hợp mà thanh nét
Lắng đọng vào thơ hương sắc mê .
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]