Thứ Sáu, 14 tháng 11, 2014
TUỔI HỌC TRÒ .
Mái tóc đôi bờ mượt sắc đen
Đang xanh giấc mộng giữa vầng trăng
Đọng vào ánh mắt về phương xứ
Như một hành trang của nhọc nhằn
Tà áo buông xuôi trắng tháng ngày
Lụa là theo gió của hôm nay
Lặng thầm trên cỏ và bên lá
Cho dáng học trò - phút đắm say !
Ôi ! đẹp bao nhiêu cuộc viễn trình
Giờ nhìn so sánh bước hư vinh
Mà đây vóc dáng vô cùng đẹp
Của thuở ngày xưa = thuở của mình .
THIẾU NỮ TÀY - YÊN BÁI .
Dân tộc của tôi có phải chăng?
Đôi môi vẫn đỏ mở cung Hằng
Và trên đôi mắt đầy mơ ước ...
Mái tóc muôn đời thắm sắc đen
Chiếc nón đặc thù một biểu trưng
Trong bàn tay đỡ dáng rưng rưng
Như dường gom hết trời êm mát
Để nét đài trang lộng mấy từng
Cười nở răng ngà như thủy tinh
Mà đang lay động bước hành tinh
Đi vào thơ dệt trang hoa gấm
Cái của quê tôi ... của chính mình .
HƯƠNG QUÊ .
Một cảnh làng quê đất Việt ơi !
Êm đềm nhung gấm nhẹ nhàng rơi
Bên cầu ao nhỏ lùm tre đứng
Xanh ngắt một mầu trong nắng phơi
Những trẻ nô đùa trên nhịp ấy
Thân cầu ọp ẹp bắc qua mương
Nước ao lắng lại mầu non đục
In bóng tre nên bóng dị thường
Đồng ruộng đến mùa đang dọn sạch
Chờ ngày xuống giống . Thẳng bờ ranh
Xa kia trời nhạt vương mây trắng
Và nắng vàng hong đám lục bình
Một nét đan thanh rất ngọt ngào
Đồng quê hồn Việt mãi dâng cao
Lời thơ chan chứa hương trìu mến
Mà ấm nồng tim đếm xiết bao !
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]