Thứ Ba, 11 tháng 11, 2014
NÉT TRONG TÂY BẮC ...
Những giọt mồ hôi dường nằm trong ấy
Dễ chừng thành của sắc nụ hồng môi
Không cản ngăn dù nơi ấy xa xôi
Mầu quan tái âm thầm bao đèo ải
Vẫn thị hiện buổi trời thu dàn trải
Trong tầm nhìn vòng tay ấm ru rong
Sự phân chia theo góc độ mặn nồng
Của lam lũ của cần lao diệu vợi
Không gian tịnh nhẹ bay làn sương khói
Dưới bầu trời lắng sữa ngọt dòng trôi
Đường đi lên bao phế quản bồi hồi
Buồng tim đập hợp lưu tình sử mộng
Tìm đến với tháng ngày vui cuộc sống
Sự trong ngần từng ngôn ngữ hoằng khai
Tứ thơ đi ngời ánh sáng sao mai
Không nhòa nhạt những ngôn từ ô uế
Trên đỉnh cao những mầu xanh ước lệ
Vi vu ngàn cơn gió gọi muôn phương
Những gót chân còn mang nặng tơ vương
Đang thổn thức trên lối đi trắc trở
Từ cạn nguồn tâm hồn là duyên nợ
Đỉnh cao trời bắc nhịp được thơ ngân
Không lo toan mà vẫn thấy trong ngần
Xóa nhòa hết những rác rều bu bám
Trời Tây Bắc mùa thu còn quang lãm
Là tình thơ cứ rong ruổi quan hà
Không có gì cản lối được âm ba
Ngày ghép vận căng tròn bao xúc cảm .
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]