Thứ Sáu, 28 tháng 11, 2014
MẶT NƯỚC HỒ YÊN TĨNH ...
Dãy núi ấy chìm vào trong đáy nước
Cứ hanh hao mầu trắng tuyết mơ hồ
Trời lam xanh gợn may trắng điểm tô
Để diễm lệ cho phương trời viễn xứ
Cây dìu dặt nhọn ngọn non phiêu lữ
Bên sườn đồi mầu vàng cỏ lơ thơ
Nếp quanh co đan dệt cả đôi bờ
Trong vàng nắng mang sắc mầu quan tái
Chân đồi thấp nước kéo dài đi mãi
Lằn trắng phơi cái hơi lạnh men nồng
Loáng thoáng bay hương cỏ nội hoa đồng
Làm rưng rức buổi đi về nhung nhớ
Nước trong veo với những gì bung vỡ
Làm say lòng giây phút diễm tình ca
Đường viễn phương hội ngộ của hôm qua
Khi đỉnh núi còn vương nhiều sắc lạnh
Gió xa xôi qua truông về lanh lảnh
Tiếng tiêu buồn gây gợi nhớ ngàn khơi
Giao cảm nhau qua biết mấy lần môi
Riêng một cõi êm đềm và nồng ấm
Dưới nắng vàng hoen sắc mầu thấm đẫm
Sợi tơ mềm cũng theo nắng lung linh
Miền đất đưa hương dìu dặt men tình
Thêm trĩu nặng vào trang thơ ghép vận .
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]