MỘT THOÁNG DÃ QUỲ .
Ta bỗng nghe một chút gì trong ấy
Dã quỳ ơi ! rộn rã một cung đường
Sắc vàng bay như dìu dặt mầu thương
Trong tiếng gió ru tóc thông thang bậc
Cái se lạnh hằn lên bao mái tóc
Để huyền nhung cho cái tuổi yêu mơ
Đường xuyên qua của buổi ấy . Bây giờ
Đang đậm nét trong băng tần thi tứ
Đà Lạt nhé ! hẹn một ngày phiêu lữ
Về nơi đây để bắc nhịp cung đàn .
Để dã quỳ còn có cớ tình tang
Vào văn học để ngọt bùi âm vận .
NÚI VOI - LÂM ĐỒNG .
Như thể trở về cái buổi xưa
Núi Voi nhuộm sắc kịp đang vừa ...
Trời sương mờ ảo êm đềm quá
Dòng nước chảy vòng theo gió đưa
Cành lá thông ru trong gió lay
Mầu xanh muôn thuở cứ vơi đầy
Cái xanh bao bọc quanh sườn núi
Xanh cả một vùng xanh đó đây
Là dáng voi nằm có phải chăng ?
Thuở nào còn đó một vầng trăng
Một ngày du khảo quanh hồ nước
Nhìn rõ mặt gương một dáng Hằng .
Giờ đứng bên hồ nhìn dáng soi
Voi nằm như vẫn mối quan hoài
Cũng mầu sương ảo ôm quanh núi
Và nhánh thông gầy gie lẻ loi !
VƯỜN HOA TRÀ QUẾ - QUẢNG NAM .
Mầu sắc hoa khoe trong nắng hạ
Dễ chừng đáp ứng một công phu
Mầu xanh trong nắng xanh trong lá
Cùng với mầu hoa xóa bụi mù
Đây những bàn tay đẹp của tiên
Làm cho cái đẹp giữa thiên nhiên
Một ngày lặn lội thăm Trà Quế
Là những gót chân khắp mọi miền .
"NGỌC THUẦN"
Nồng nàn biết mấy vận thơ
Cạn nguồn biển Bắc tràn bờ trời Nam .
Mà không . Một cuộc luận đàm !
Chỉ trong thơ ấy để làm niềm vui .
Cảm ơn chị với lời thơ
Nồng nàn tình cảm ước mơ dâng tràn
Với em vui bởi Thi đàn
Có em có Chị chứa chan ân tình
Hồng Lĩnh
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]