Thứ Hai, 24 tháng 11, 2014
BÊN DÒNG SÔNG VÔ ƯU
Chút mầu e lệ nắng ơi !
Diễm trang cho một ngày thời tiết sang
Dệt thêu ngôn ngữ hồng hoang
Để đêm tỏ hết trăm ngàn giọt se
Bên dòng sông chảy ngại e
Vi chưng khúc gió tràn về bên kia
Bóng đầu non lặng sương khuya
Ngả vào trong ấy đầm đìa không gian
Huyền mơ giềng mối thôn làng
Đang ăm ắp vọng suối ngàn nảy thơ
Bên nây ngả bóng đợi chờ
Vắng hoe bến lạnh hai bờ tương xưa
Bóng cây rung nhẹ cành thưa
Chút mầu nắng nhuộm mới vừa vàng lên
Phút giây rả rích buồn tênh
Mà nồng ấm lắm con tim say tình
Mây trời xám nhạt phiêu sinh
Ôm vào đỉnh núi hành trình dõi xa
Nắng vương mái tóc sương pha
Sợi tơ lạc lỏng bay là qua môi
Song hành giải tỏa khúc nôi
Giữa không gian đọng phút bồi hồi trao
Lạnh se mà mãi cuộn trào
Tình thơ theo gió bay vào cõi riêng
Cuối mùa thức giấc cô miên
Gởi trao nhau để ngộ thiền trăm năm
Cho dù giữa lúc xa xăm
Vẫn thơ đượm khúc dâu tằm từ khi
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]